Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

Tản mạn chuyện về quê.......

23 tuổi, cái tuổi dở dở, ương ương.
Vừa mới ra trường, chân ướt chân ráo. Kinh nghiệm thì không có. Kỹ năng cũng là một con số 0 trong chĩnh. Đi đâu bạn bè, hàng xóm, người thân cũng hỏi: Làm ở đâu chưa? Lương tháng như thế nào?. Đắng!!!
"Ê, Vinh Sểu giờ làm ở công ty nào? Kinh doanh về cái gì?
-Cháu làm ở..... Chủ yếu bên viết bài nội dung cho website thôi. Lương chỉ đủ ăn thôi.
-Đủ ăn có được 10 củ không....
-Ôi làm sao được, cháu thử việc được.... cứng được...thôi.
-.........
Không phải mình có ý so sánh gì nhưng mà thấy khốn nạn quá, à không thấy buồn thì đúng hơn. Mình nghĩ mức lương như vậy không phải là cao, nhưng là đủ cho một đứa sinh viên vừa mới ra trường như mình ăn uống, chi tiêu. Rồi làm dần sẽ có kinh nghiệm.
Nhưng mà đôi khi những người ngoài cuộc, họ không hiểu được bạn làm gì, bạn cố gắng như nào. Cái họ quan tâm là bạn đang ở vị trí nào, mức lương của bạn ra sao.
Ở công ty mình cũng có những anh chị 93, 91, 92, lương cũng chỉ như mình, hay hơn một tẹo. Nhưng cũng có những bạn tuổi nhỏ hơn mình nhưng lương cao hơn. Tự hỏi không biết về quê, được họ hàng hỏi về mức lương, về vị trí làm việc, các bạn ấy, anh chị ấy có suy nghĩ gì nhỉ....?
Đối với nhiều người mức lương như mình chắc chỉ đủ ăn sáng trong một tháng cho họ. Nhưng đối với những sinh viên mới ra trường như mình, nó là cả mồ hôi, cả công sức, thậm chí cả nước mắt....Nên làm ơn hãy động viện tụi cháu kể cả khi mức lương thấp, kể cả khi cháu không có việc......
Tự nhiên buồn. Vậy thôi

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Một khởi đầu mới

16/03/2016
Đánh dấu cột mốc đầu tiên. Bài viết đầu tiên trên trang Blog tự kỉ của con bé ngu ngốc. Nó là sinh viên năm cuối trường NEU. Nó thích viết. Nó thích nghĩ linh tinh. Nhưng. Nó lười đọc sách, lười viết và cả KHÔNG SÁNG TẠO.
Oà, có vẻ khá mâu thuẫn nếu nó định theo nghiệp copywriter. Nhưng mà nó lại lựa chọn theo nghiệp này Copywriter-Marketing online.


Nó may mắn được join vào Xwatch-một môi trường năng động, sáng tạo và vô cùng thân thiện.
Tuần đầu tiên nó và các bạn cùng được training, viết thử bài và ây gu thật thậm tệ là bài nó viết chẳng bài nào ĐẠT.
Nó cũng tự ti lắm. Các anh chị, các bạn ai cũng tài nghệ đầy mình, văn thơ cứ gọi là lai láng, ý tưởng cứ gọi là dạt dào. Trong khi đó, nó, khô khan, cục cằn và thiếu sáng tạo.
Nó biết nó YẾU NGU và PHẢI CỐ GẮNG.
Vậy đó, nó chỉ muốn viết ra rằng nó đang BẾ TẮC và TỰ TI lắm lắm :") nhưng mà CHẮC CHẮN nó SẼ CỐ GẮNG.